Bắp non, xoài, dứa: Lợi thế mới của nông sản Việt nhờ dấu chân carbon thấp
Trong khi nhiều nông sản Việt đối diện thách thức lớn vì phát thải cao, bắp non, xoài và dứa lại được đánh giá có dấu chân carbon thấp hơn, mở ra lợi thế cạnh tranh ở những thị trường khắt khe như châu Âu và Bắc Mỹ.
Đây không chỉ là câu chuyện sản xuất mà còn là tấm “giấy thông hành” để nông sản Việt tiến sâu vào chuỗi cung ứng toàn cầu bền vững.
Bắp non: chu kỳ ngắn, phát thải thấp
Trong số các loại nông sản xuất khẩu chủ lực, bắp non được xem là sản phẩm có dấu chân carbon thấp nhất. Khác với cây lúa hay cây ăn trái lâu năm, bắp non chỉ cần khoảng 45–60 ngày từ khi gieo hạt đến thu hoạch. Chu kỳ ngắn giúp cây ít tiêu tốn nước, phân bón và công chăm sóc, đồng thời hạn chế lượng khí nhà kính phát thải trong quá trình canh tác. Theo báo cáo do SGS Vietnam phối hợp với Antesco thực hiện, phát thải tại cổng trang trại của bắp non chỉ ở mức 0,2 kg CO₂e/kg sản phẩm, thấp hơn hẳn so với nhiều loại trái cây nhiệt đới khác.
Ngoài yếu tố thời gian sinh trưởng, cấu trúc cây bắp non cũng góp phần giảm phát thải. Mỗi cây có thể cho hai trái chính và bốn trái phụ, tức một phần lớn năng lượng của đất và phân bón được chuyển hóa thành sản phẩm có giá trị. Điều này khác với những cây như thanh long – phải thắp đèn điện trong nhiều tháng để kích thích ra hoa, hay cà phê, mía cần chu kỳ dài mới cho thu hoạch. Chính đặc tính này khiến bắp non trở thành ví dụ điển hình cho lợi thế “chu kỳ ngắn – phát thải thấp” trong bức tranh nông sản Việt.
Tuy nhiên, lợi thế carbon của bắp non có thể bị xóa nhòa ở khâu chế biến và bao bì. Khi xuất khẩu, sản phẩm thường phải được đóng hộp kim loại hoặc lọ thủy tinh, đi kèm công đoạn khử trùng bằng nhiệt để bảo quản lâu dài. Chỉ riêng bao bì và xử lý nhiệt đã có thể cộng thêm khoảng 0,3 kg CO₂e/kg sản phẩm, nâng tổng phát thải lên gần gấp đôi so với giai đoạn sản xuất tại ruộng. Điều này đặt ra bài toán công nghệ: làm sao vừa đáp ứng yêu cầu an toàn thực phẩm của thị trường xuất khẩu, vừa kiểm soát được dấu chân carbon, để lợi thế “xanh” không bị mất đi ngay tại khâu cuối cùng.

Xoài và dứa: khác biệt từ khâu vận chuyển
Nếu bắp non có lợi thế nhờ chu kỳ ngắn thì xoài và dứa lại cho thấy sự khác biệt lớn ở giai đoạn hậu cần. Theo đánh giá của SGS Vietnam, bản thân quá trình canh tác xoài và dứa không tạo ra mức phát thải quá cao, nhưng khi sản phẩm bước vào hành trình xuất khẩu, “dấu chân carbon” có thể thay đổi đáng kể tùy phương thức vận chuyển.
Với xoài – một trong những loại quả xuất khẩu chủ lực của Việt Nam, phần lớn sản lượng cao cấp thường được vận chuyển bằng đường hàng không để giữ độ tươi ngon. Tuy nhiên, chính điều này khiến phát thải tăng vọt, trung bình hơn 2 kg CO₂e cho mỗi kg xoài đến tay người tiêu dùng ở thị trường xa như châu Âu hay Bắc Mỹ. Trong khi đó, dứa chủ yếu được vận chuyển bằng đường biển với thời gian bảo quản dài hơn, giúp phát thải chỉ ở mức 0,5–0,7 kg CO₂e/kg sản phẩm, thấp hơn gần bốn lần so với xoài đi máy bay.
Sự chênh lệch này cho thấy logistics là mắt xích quyết định trong tổng thể vòng đời sản phẩm. Cùng là trái cây nhiệt đới, nhưng lựa chọn đường đi khác nhau có thể biến một loại quả thành “ngốn carbon” hoặc “xanh hơn” trong mắt nhà nhập khẩu. Đây cũng là gợi ý cho doanh nghiệp Việt: thay vì chỉ tập trung vào nông trại, cần tính toán chuỗi vận chuyển, bảo quản và phân phối để tối ưu phát thải. Điều này không chỉ giúp xoài, dứa và nhiều loại trái cây khác cạnh tranh tốt hơn, mà còn tạo lợi thế trong bối cảnh các thị trường khó tính ngày càng ưu tiên sản phẩm có dấu chân carbon thấp.

Lợi thế mới trong bối cảnh thị trường xanh
Trong bối cảnh các thị trường xuất khẩu lớn như châu Âu, Bắc Mỹ ngày càng siết chặt tiêu chuẩn về môi trường, dấu chân carbon thấp đang trở thành lợi thế thương mại rõ rệt. Những loại nông sản như bắp non, xoài và dứa – vốn có mức phát thải thấp hơn so với thanh long hay chuối – được xem là “ứng viên sáng giá” để giữ chỗ trên các kệ hàng quốc tế. Điển hình, Antesco đã chủ động phối hợp với SGS Vietnam thực hiện báo cáo PCF (Product Carbon Footprint) cho các sản phẩm xuất khẩu chủ lực, áp dụng tiêu chuẩn ISO 14067 để bảo đảm dữ liệu minh bạch, có thể so sánh được.
Điểm cộng này không chỉ giúp doanh nghiệp chứng minh năng lực sản xuất bền vững với đối tác nhập khẩu, mà còn tạo niềm tin cho người tiêu dùng tại các thị trường khó tính. Trong bối cảnh thanh long – một loại trái cây biểu tượng của Việt Nam, bị đánh giá có dấu chân carbon cao do chiếu sáng trái vụ và xi măng hóa trụ đỡ, việc chuyển trọng tâm sang những loại trái cây có phát thải thấp như bắp non, xoài, dứa có thể trở thành hướng đi chiến lược. Không chỉ đảm bảo yếu tố môi trường, các sản phẩm này còn mang tính đại diện tốt cho nông sản nhiệt đới, dễ chinh phục thị trường vốn đang ưu tiên sản phẩm xanh.
Với đà dịch chuyển đó, bắp non, xoài và dứa không đơn thuần là những loại trái cây quen thuộc, mà đang trở thành “tấm hộ chiếu xanh” cho nông sản Việt. Khi doanh nghiệp tiếp tục đầu tư vào đo đạc, minh bạch hóa chuỗi cung ứng và hướng tới trung hòa carbon, lợi thế này sẽ càng được củng cố, mở ra cơ hội gia tăng giá trị xuất khẩu trong kỷ nguyên tiêu dùng bền vững.