Giải mã chất lượng trà dưới góc nhìn chuyên gia
Trong thế giới của trà, mỗi búp non không chỉ là lá mà là kết tinh của nắng mưa, thổ nhưỡng và bàn tay người làm trà. Và để đánh giá một tách trà ngon, người ta không thể chỉ uống bằng miệng, mà phải cảm nhận bằng tất cả giác quan, từ cái nhìn đầu tiên đến dư vị còn đọng lại sau cùng.
Với giới thưởng trà chuyên nghiệp, việc đánh giá chất lượng trà là cả một nghệ thuật khoa học. Không đơn thuần dựa vào cảm xúc cá nhân, họ sử dụng bảng cảm quan (sensory evaluation) với hệ thống tiêu chí rõ ràng, từng chi tiết nhỏ đều góp phần tạo nên chân dung hương vị của một dòng trà.
Lá khô – “Vẻ ngoài” nói lên tất cả

Trước khi trà chạm môi, người thưởng trà đã bị ấn tượng bởi hình dáng, màu sắc và độ đều của lá khô. Những cánh trà được vê chặt, xoăn đều, không lẫn cành vụn hay bụi bẩn, thể hiện sự chỉn chu trong thu hái và chế biến. Màu lá khô – từ xanh ánh bạc của trà non, nâu hổ phách của ô long đến đen óng của hồng trà – là dấu hiệu cho thấy mức độ lên men, kỹ thuật sao sấy và độ tươi nguyên liệu.
Hương – Linh hồn của tách trà
Nếu vị giác quyết định độ ngon, thì khứu giác lại nắm giữ linh hồn của một tách trà. Hương trà thường được chia thành hai giai đoạn – hương khô và hương ướt – mỗi giai đoạn đều gợi mở những tầng cảm xúc khác nhau.
Hương khô là mùi trà khi chưa pha, hé lộ phần nào bí mật trong quá trình chế biến: từ mức độ lên men, tẩm ướp cho đến điều kiện bảo quản. Chỉ cần đưa nhẹ lên mũi, người sành trà đã có thể “đọc vị” được phẩm chất của lá trà ấy.
Hương ướt xuất hiện khi dòng nước nóng chạm vào cánh trà – khoảnh khắc hương thơm bừng tỉnh, lan tỏa như một làn sương tinh khiết. Đó cũng là ấn tượng đầu tiên khiến người ta "yêu từ ngửi đầu tiên", thậm chí say mê trước khi kịp nhấp môi.
Trà ngon là trà biết kể chuyện bằng hương. Có những nốt nhẹ nhàng của hoa trắng như nhài, sen, mộc lan; có mùi cỏ non, gỗ tươi, thoảng chút khói nhẹ, mật ong hay trái cây chín mọng. Ở những dòng trà chất lượng cao, hương không chỉ đơn điệu mà có tầng, có lớp – biến chuyển tinh tế qua từng lần hãm, từng ngụm uống. Mỗi hương vị là một nốt nhạc, và cả tách trà là một bản giao hưởng ngát hương kéo dài, khó quên.
Vị - Vũ điệu của vị giác

Nếu hương là phần hồn, thì vị chính là phần xác, nơi mà tách trà thật sự đi vào cơ thể và để lại những rung động trên đầu lưỡi. Trong nghệ thuật thưởng trà, vị không chỉ đơn thuần là cảm giác ngon hay dở, mà là một hành trình tinh tế của giác quan, được chia làm ba lớp rõ rệt.
Vị đầu là ấn tượng ban sơ, thường là chát nhẹ từ catechin, đôi khi pha chút đắng từ caffeine hoặc ngọt thanh từ các hợp chất amino acid. Ngay khi chạm lưỡi, vị trà đã bắt đầu mở ra bản thể của mình.
Vị giữa là nơi “vũ điệu” của vị giác thực sự diễn ra. Tùy theo giống trà và kỹ thuật chế biến, trà có thể mang đến cảm giác đầy đặn, cân bằng hoặc sắc cạnh – giống như một giai điệu lúc dồn dập, lúc ngân vang dịu nhẹ. Đây là khoảnh khắc cho thấy độ “giàu vị” của trà - một yếu tố được giới chuyên môn đặc biệt quan tâm.Một yếu tố khác không thể bỏ qua là hậu vị: người thưởng trà sẽ chú ý đến độ dài - ngắn, độ thanh - đắng kéo dài của dư vị. Hậu vị tốt thường mang đến cảm giác khoan khoái, sạch khoang miệng, không đọng cặn hay gắt cổ. Cuối cùng, màu nước cũng là một chỉ số đánh giá quan trọng. Một chén trà ngon thường có màu trong, tươi sáng, thể hiện quy trình chế biến chuẩn xác. Ngược lại, nếu nước trà có màu sẫm, đục, đó có thể là dấu hiệu của quá trình oxy hóa không kiểm soát hoặc nước pha trà có chất lượng kém.
Thân trà - Cảm giác đầy đặn và chiều sâu
Cũng như rượu vang có “thân rượu”, trà cũng có “thân trà”. Đây là khái niệm mô tả cảm giác về độ dày, độ mượt của nước trà trong miệng. Trà có thân mỏng sẽ nhẹ, nhanh tan; trà có thân dày thường mang đến cảm giác tròn vị, đậm đà và sâu sắc hơn.
Những dòng trà cổ thụ, ô long lên men sâu hay phổ nhĩ lâu năm thường sở hữu thân dày - tạo nên một tầng trải nghiệm phong phú và khó quên.

Màu nước - Sắc thái của sự tinh khiết
Chỉ cần nhìn màu nước trà, người tinh ý đã có thể đoán được chất lượng chế biến. Trà xanh thường có màu vàng chanh sáng; ô long mang sắc hổ phách ấm áp; hồng trà ngả đỏ nâu quyến rũ. Nhưng điểm mấu chốt không nằm ở màu gì – mà là độ trong, độ sáng và độ ổn định.
Một chén trà ngon sẽ có nước trong veo, không đục, không vẩn cặn, cho thấy quá trình sao, ủ, lên men được kiểm soát kỹ lưỡng. Trà bị oxy hóa quá mức hoặc pha bằng nước kém chất lượng thường cho màu tối, đục và thiếu sức sống.
Lá trà sau khi pha - Chứng cứ cuối cùng
Cuối cùng, sau tất cả những cảm nhận bằng mắt, mũi, miệng, người thử trà vẫn không quên quan sát lá trà đã ngâm nở. Lá còn nguyên vẹn, mềm mại, màu sắc đồng đều cho thấy nguyên liệu tốt và kỹ thuật chế biến cao. Ngược lại, lá bị vụn nát, thâm đen hay xơ xác là dấu hiệu của chất lượng thấp.
Đằng sau mỗi tách trà ngon là một chuỗi phức hợp giữa nghệ thuật thủ công và khoa học vị giác. Đó là lý do tại sao, trong các cuộc thi trà chuyên nghiệp, việc đánh giá không thể tùy hứng. Từ hương khô, hương ướt, vị đầu – vị giữa – hậu vị, thân trà, màu nước đến lá trà sau pha – tất cả được phân tích tỉ mỉ qua bảng cảm quan, với điểm số rõ ràng và tiêu chuẩn khắt khe.
Tuy nhiên, trà không chỉ là con số. Bởi cuối cùng, người thưởng trà vẫn tìm kiếm điều gì đó vượt lên cả chất lượng kỹ thuật – đó là cảm xúc, là sự gắn bó, là cái duyên giữa người và trà.