Đại Hồng Bào - Bảo vật trà quý đắt đỏ bậc nhất thế giới
Trên những vách núi dựng đứng ở Vũ Di Sơn, Phúc Kiến, sáu gốc trà cổ thụ vẫn lặng lẽ bám rễ vào đá, hứng sương sớm, đón mưa nguồn.
Chúng không chỉ là cây, mà là những nhân chứng của hàng trăm năm lịch sử, của những câu chuyện nửa thực nửa hư, và là nguồn gốc của một trong những loại trà đắt đỏ nhất hành tinh - Đại Hồng Bào.
Vùng đất đãi ngộ cho trà

Vũ Di Sơn là “thánh địa” của trà núi đá, nơi khí hậu ẩm ướt quấn quýt quanh năm. Những dãy núi liền kề tạo nên thung lũng và khe sâu, nơi suối chảy từ đỉnh cao len qua đá, mang khoáng chất quý vào từng tầng đất. Mùa xuân, sương tan chậm rãi trong ánh nắng, hương hoa dại len vào từng làn gió. Cũng chính ở đây, những búp trà Đại Hồng Bào hút tinh túy của trời đất, để khi pha ra, người thưởng như thấy vị khoáng mát lạnh của đá núi hòa cùng hương thơm thanh dịu của cỏ hoa.
Từ triều Đường, loại trà này đã được dùng để tiếp đón khách quý. Thời Nguyên, nó trở thành cống phẩm hàng đầu. Sang Minh – Thanh, triều đình thiết lập hẳn xưởng chế biến và vườn trà riêng cho Hoàng gia. Vào thời Khang Hy, Đại Hồng Bào còn vượt biển sang Bắc Mỹ, Tây Âu, Đông Nam Á – trở thành sứ giả hương vị của phương Đông.
Những câu chuyện bên tách trà
Tên gọi “Đại Hồng Bào” không phải ngẫu nhiên. Một giai thoại kể rằng, viên quan huyện Sùng An từng mắc bệnh nặng, thuốc thang không khỏi. Một nhà sư chùa Thiên Tân Tự đã hái trà từ cây cổ thụ sau chùa, pha cho ông uống suốt nửa tháng. Bệnh lành, vị quan cảm tạ bằng cách cởi chiếc áo bào đỏ thẫm khoác lên cây trà và xin đặt tên là “Đại Hồng Bào”.
Một câu chuyện khác lại bắt đầu từ chàng sĩ tử nghèo thời vua Khang Hy. Trên đường ra kinh dự thi, chàng kiệt sức ngất lịm giữa núi Vũ Di, may được nhà sư cứu bằng chén trà thơm. Thi đỗ, được bổ nhiệm làm quan, chàng mang loại trà ấy tiến cống khi Hoàng thái hậu lâm bệnh. Thức trà đã giúp bà bình phục, và nhà vua ban thưởng cho chàng áo bào đỏ. Cái tên “Đại Hồng Bào” từ đó gắn liền với truyền thuyết cứu người và lòng tri ân.

Giá trị tính bằng vàng
Ngày nay, sáu cây trà cổ thụ ở Vũ Di – bốn cây dòng Qidan và hai cây dòng Beidou – vẫn được bảo vệ nghiêm ngặt. Mỗi năm, chúng chỉ cho khoảng 1kg trà khô. Chính quyền địa phương cấm thu hái tùy tiện, và trà từ những cây cổ này chỉ được bán qua đấu giá, mỗi lần tối đa 20gr.
Năm 2002, một lô 20gr Đại Hồng Bào đã được trả tới 180.000 nhân dân tệ (khoảng 21.700 USD) – tương đương 90gr vàng thời điểm đó. Con số này khiến cả thế giới kinh ngạc, và từ đó, Đại Hồng Bào được xếp vào hàng “đắt hơn vàng”. Ngày nay, giá đấu giá chưa bao giờ dưới 20.000 USD cho mỗi 20gr.
Đại Hồng Bào được thu hoạch quanh năm, nhưng vụ xuân là quý nhất, nhất là búp đầu mùa – loại “đặc biệt” được giới sành trà săn tìm. Ngoài ra còn có loại 1 và loại 2, thu hái ở các thời điểm khác.
Phần lớn trà Đại Hồng Bào hiện nay được nhân giống từ sáu cây cổ thụ, để đáp ứng nhu cầu của thị trường. Tuy không mang trọn giá trị “nguyên bản” như trà cổ, nhưng chúng vẫn giữ hương vị của đá núi Vũ Di – nơi hội tụ tinh hoa của đất, nước và thời gian.
Thưởng Đại Hồng Bào không chỉ là nếm một thức uống. Đó là hành trình chạm vào lịch sử, nghe lại những giai thoại của núi rừng Phúc Kiến, và cảm nhận sự tinh tế của một di sản trà đạo. Trong sắc nước hổ phách, hương thơm vấn vít và hậu vị ngọt thanh, người ta thấy thấp thoáng bóng dáng của áo bào đỏ năm xưa – biểu tượng của lòng biết ơn, của phép màu mà thiên nhiên và con người cùng nhau tạo nên.