Từ góc phố nhỏ đến nét văn hóa: Quán cà phê vỉa hè và hơi thở đời thường
Những buổi sáng Hà Nội, khi thành phố còn chưa hoàn toàn thức giấc, đã có những góc phố nhỏ bắt đầu nhộn nhịp. Một chiếc bàn nhựa thấp, vài chiếc ghế đẩu xếp ngay ngắn, và một người bán hàng tất bật chuẩn bị những tách cà phê đầu tiên trong ngày.
Đó là khung cảnh quen thuộc của văn hóa cà phê vỉa hè - nét văn hóa đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống đô thị Việt Nam.

Cà phê vỉa hè không chỉ là nơi thưởng thức đồ uống, mà còn là không gian giao thoa của những mảnh đời, những câu chuyện và những giá trị văn hóa đặc trưng. Khi ánh nắng sớm còn vương vấn trên những tán cây, người Hà Nội thích thú ngồi trên những chiếc ghế nhựa thấp, nhâm nhi tách cà phê đen đậm đà hoặc ly cà phê sữa đá ngọt ngào. Họ ngắm nhìn dòng người qua lại, lắng nghe tiếng còi xe inh ỏi và hít thở không khí đặc trưng của đô thị.
Văn hóa cà phê vỉa hè bắt nguồn từ những năm 1950, khi người Pháp mang cà phê đến Việt Nam. Theo thời gian, người Việt đã biến tấu thức uống này theo cách riêng của mình. Cà phê phin nhỏ giọt, chậm rãi thấm qua lớp bột, tạo nên hương vị đậm đà đặc trưng không thể tìm thấy ở bất kỳ đâu khác trên thế giới. Từ những quán cà phê sang trọng dành cho người Pháp, cà phê dần dần đi vào đời sống bình dân và trở thành thức uống phổ biến của mọi tầng lớp xã hội.
Không gian cà phê vỉa hè phản ánh triết lý sống giản dị, gần gũi của người Việt. Chỉ với một góc phố nhỏ, vài chiếc ghế nhựa và một chiếc bàn đơn sơ, quán cà phê vỉa hè đã tạo nên không gian giao lưu, trò chuyện đầy tính cộng đồng. Đây là nơi những người bạn gặp nhau sau giờ làm việc, là điểm hẹn của những người già hàn huyên về cuộc sống, hay đơn giản là chốn dừng chân của những người lao động tìm kiếm giây phút thư giãn giữa ngày dài mưu sinh.
Cụ ông Nguyễn Văn Minh, 78 tuổi, một khách quen của quán cà phê vỉa hè trên phố Lý Thường Kiệt chia sẻ: "Tôi đã uống cà phê ở đây hơn 30 năm rồi. Mỗi sáng, tôi và mấy người bạn già lại gặp nhau tại đây, vừa nhâm nhi cà phê vừa bàn về thời cuộc. Đó là thói quen không thể thiếu trong cuộc sống của tôi."
Trong không gian nhỏ bé của quán cà phê vỉa hè, ranh giới giữa các tầng lớp xã hội dường như bị xóa nhòa. Người công nhân, sinh viên, nhân viên văn phòng hay thậm chí là doanh nhân đều có thể ngồi cạnh nhau, thưởng thức cùng một loại đồ uống. Điều này tạo nên một không gian dân chủ hiếm có trong đời sống đô thị.

Chị Nguyễn Thị Hoa, chủ một quán cà phê vỉa hè trên phố Hàng Bài tâm sự: "Khách của tôi đa dạng lắm, từ bác xích lô đến anh giám đốc công ty. Họ đến đây không chỉ vì cà phê ngon mà còn vì không khí gần gũi, chân thật. Nhiều người đã trở thành khách quen của quán hơn 10 năm rồi."
Cà phê vỉa hè cũng là không gian chứng kiến sự biến đổi của đô thị. Từ những năm 1990, khi Việt Nam bắt đầu mở cửa, nhiều thương hiệu cà phê ngoại nhập đã xuất hiện với không gian sang trọng, hiện đại. Tuy nhiên, thay vì biến mất, cà phê vỉa hè vẫn tồn tại song song và giữ vững vị trí của mình trong văn hóa đô thị. Điều này cho thấy sức sống mãnh liệt của một nét văn hóa đã ăn sâu vào đời sống người Việt.
Trong thời đại công nghệ số, cà phê vỉa hè còn trở thành địa điểm check-in yêu thích của nhiều bạn trẻ và khách du lịch nước ngoài. Họ tìm đến đây không chỉ để thưởng thức hương vị cà phê đặc trưng mà còn để trải nghiệm một phần văn hóa Việt Nam chân thực nhất. Nhiều blogger du lịch đã viết về trải nghiệm ngồi trên chiếc ghế nhựa thấp, nhâm nhi tách cà phê trứng béo ngậy hay ly cà phê đen đá mạnh mẽ, ngắm nhìn nhịp sống Hà Nội.
Tuy nhiên, văn hóa cà phê vỉa hè cũng đang đối mặt với nhiều thách thức trong quá trình đô thị hóa nhanh chóng. Các quy định về trật tự đô thị đôi khi khiến nhiều quán cà phê vỉa hè phải di dời hoặc đóng cửa. Sự xuất hiện của những chuỗi cà phê hiện đại với không gian máy lạnh, wifi miễn phí cũng tạo ra sức ép cạnh tranh không nhỏ.
Dù vậy, nhiều người vẫn tin rằng cà phê vỉa hè sẽ tiếp tục tồn tại và phát triển theo cách riêng của mình. Bởi lẽ, đó không chỉ là một thức uống hay một mô hình kinh doanh, mà đã trở thành một phần của bản sắc văn hóa, một "hơi thở đời thường" không thể thiếu trong nhịp sống đô thị Việt Nam.
Khi ánh hoàng hôn buông xuống, những quán cà phê vỉa hè lại chuyển mình thành không gian của những câu chuyện sau giờ làm, của những cuộc hẹn hò giản dị, của những phút giây nghỉ ngơi sau một ngày dài. Trong không gian đó, cuộc sống hiện ra chân thực nhất, với đủ mọi sắc màu, âm thanh và cảm xúc - một bức tranh sinh động về đời sống đô thị Việt Nam đương đại.
Tiến Hoàng