Trà sữa và thách thức giữ trọn hương vị
Từng là thức uống biểu tượng cho một thế hệ, trà sữa nay đang đối diện nhiều ý kiến trái chiều. Người tiêu dùng cho rằng hương vị không còn đồng nhất như trước, nhiều món signature bị cắt giảm hoặc biến tấu quá tay.
Bài toán đặt ra: làm sao để các thương hiệu giữ được hồn cốt hương vị trong bối cảnh mở rộng và cạnh tranh gay gắt?
Từ hoàng kim đến bão hòa hương vị
Nếu như giai đoạn 2016–2019 được coi là “thời kỳ vàng” của trà sữa với những cơn sốt như trân châu đường đen, hồng trà sữa hay lớp kem cheese mặn ngọt béo ngậy, thì vài năm gần đây bức tranh lại dần phai màu. Sự bùng nổ ồ ạt của các thương hiệu khiến ly trà sữa trở nên dễ tiếp cận hơn bao giờ hết, nhưng cũng chính vì thế mà trải nghiệm khách hàng bắt đầu không còn đồng nhất.
Nhiều món từng làm nên tên tuổi của một thương hiệu bị loại bỏ hoặc biến tấu quá mức, khiến khách hàng không còn tìm thấy “ký ức hương vị” ban đầu. Chẳng hạn, có người nhớ Toco từng có dòng trà sữa đặc trưng với hương vị đậm đà, nhưng hiện nay menu đã giản lược, không còn nhiều lựa chọn nổi bật. Mixue thì bị chê ở một số cơ sở vì vị quá ngọt hoặc loãng, còn Đô Đô cũng không còn giữ được cảm giác “đáng thử” như thời gian đầu xuất hiện. Những thay đổi này tạo ra cảm giác hụt hẫng: khách hàng bước vào quán vì mong một trải nghiệm quen thuộc, nhưng lại ra về với sự so sánh và thất vọng.
Sự bão hòa hương vị còn đến từ yếu tố cạnh tranh. Khi thị trường ngày càng đông đúc, các thương hiệu chọn cách mở rộng số lượng cửa hàng và cắt giảm chi phí vận hành thay vì đầu tư sâu cho công thức. Điều này khác hẳn với giai đoạn đầu, khi một món mới có thể gây sốt và trở thành “điểm đến” cho giới trẻ. Giờ đây, ly trà sữa trở thành đồ uống thường nhật, nhưng lại thiếu đi sự đặc trưng – yếu tố từng giúp nó bùng nổ. Hệ quả là, dù vẫn hiện diện khắp nơi, trà sữa đang đứng trước nguy cơ đánh mất sức hút vốn có nếu không tìm được cách giữ trọn hương vị.

Bài toán đồng nhất chất lượng trong hệ thống
Một trong những nguyên nhân khiến khách hàng than phiền về trà sữa hiện nay chính là sự thiếu đồng nhất giữa các cửa hàng trong cùng một thương hiệu. Khác với giai đoạn đầu, khi quy mô còn nhỏ và đội ngũ dễ kiểm soát, nay hầu hết các chuỗi đều mở rộng nhanh chóng, dẫn tới việc khó duy trì chất lượng ổn định. Chỉ cần bước sang một cơ sở khác, người tiêu dùng có thể cảm nhận sự chênh lệch: cùng một loại trà nhưng nơi thì quá ngọt, nơi thì nhạt nhẽo, topping thì chỗ giòn dẻo, chỗ lại bở, mất hẳn trải nghiệm “signature” mà khách hàng kỳ vọng.
Nguyên nhân nằm ở nhiều tầng. Thứ nhất, biến động giá nguyên liệu buộc các thương hiệu phải điều chỉnh công thức hoặc tìm nhà cung ứng khác, làm ảnh hưởng trực tiếp tới hương vị. Thứ hai, tay nghề và ý thức của nhân viên không đồng đều, đặc biệt khi thương hiệu vận hành theo mô hình nhượng quyền: người chủ và nhân sự ở từng điểm bán có mức đầu tư và cách quản lý khác nhau. Thứ ba, hệ thống kiểm soát chất lượng ở nhiều chuỗi vẫn còn hạn chế, chưa có cơ chế giám sát chặt chẽ như các tập đoàn F&B quốc tế (ví dụ Starbucks, McDonald’s), nơi việc chuẩn hóa công thức được đảm bảo gần như tuyệt đối.
Điều đáng nói là trong bối cảnh mạng xã hội lan tỏa nhanh, chỉ một vài trải nghiệm không tốt cũng đủ khiến hình ảnh thương hiệu bị ảnh hưởng rộng rãi. Người tiêu dùng hiện nay không chỉ so sánh giữa các thương hiệu, mà còn so sánh ngay trong cùng một chuỗi: “cửa hàng A ngon hơn B nhiều”. Khi sự khác biệt nội bộ trở thành đề tài bàn tán, giá trị cốt lõi mà thương hiệu muốn xây dựng – sự tin cậy và ổn định bị lung lay nghiêm trọng. Nói cách khác, thách thức lớn nhất của thị trường trà sữa không còn nằm ở việc “làm mới menu” mà chính là giữ cho chất lượng mỗi ly trà sữa giống nhau ở mọi điểm bán.
Giữ hương vị – chìa khóa duy trì sức hút
Trong ngành F&B, đặc biệt là với trà sữa, hương vị chính là “linh hồn” giữ chân khách hàng. Người tiêu dùng có thể bị thu hút bởi menu mới, thiết kế bắt mắt hay chương trình khuyến mãi, nhưng thứ khiến họ quay lại nhiều lần vẫn là cảm giác thân thuộc trong từng ly trà sữa. Bởi vậy, khi các thương hiệu đánh mất sự đồng nhất về hương vị, họ đồng thời đánh mất cả niềm tin và ký ức gắn liền với sản phẩm.

Giải pháp cho bài toán này nằm ở việc tái khẳng định những signature drink – những sản phẩm biểu tượng từng làm nên tên tuổi thương hiệu. Đó không chỉ là thức uống, mà còn là “dấu ấn thương hiệu” trong tâm trí người tiêu dùng. Việc giữ nguyên công thức, đồng thời đảm bảo kiểm soát nguyên liệu và quy trình pha chế, sẽ tạo nên nền tảng ổn định để từ đó thương hiệu có thể thoải mái sáng tạo thêm những biến tấu mới.
Ngoài ra, công nghệ cũng có thể hỗ trợ: từ hệ thống máy pha chế định lượng tự động, chuỗi cung ứng nguyên liệu chuẩn hóa, đến các phần mềm giám sát chất lượng theo thời gian thực. Những bước này giúp giảm thiểu sai lệch giữa các cửa hàng, đồng thời bảo vệ được bản sắc hương vị. Quan trọng hơn, doanh nghiệp cần hiểu rằng trải nghiệm vị giác không chỉ đơn thuần là “uống cho ngon” mà còn là sự gợi nhớ về một cảm xúc, một thời điểm, một ký ức. Khi thương hiệu giữ trọn được hương vị, họ thực chất đang giữ trọn niềm tin và sự trung thành của khách hàng – điều không một chiến dịch marketing ngắn hạn nào có thể thay thế.